Kết quả tìm kiếm cho "Xót thương"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 416
Sinh ra trong gia đình khó khăn, lại mang căn bệnh bẩm sinh đã khiến cuộc đời em Dương Kim Chanh Đa (ngụ ấp Tân Đông, thị trấn Óc Eo, huyện Thoại Sơn) và em Nèang Kim Hương (ngụ phường Nhơn Hưng, TX. Tịnh Biên) trở nên bất hạnh. Hiện, 2 em đang rất cần những tấm lòng nhân ái hỗ trợ để vượt qua nghịch cảnh.
Ngày 11/4, sau hơn một tháng xét xử và nghị án, Hội đồng xét xử Phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ án xảy ra tại Công ty Cổ phần Tập đoàn Vạn Thịnh Phát, Ngân hàng Thương mại Cổ phần Sài Gòn (SCB) và các công ty, đơn vị, tổ chức liên quan tiến hành tuyên án. Bị cáo Trương Mỹ Lan (cựu Chủ tịch Hội đồng Quản trị Công ty Cổ phần Tập đoàn Vạn Thịnh Phát) nhận mức án tử hình.
Xót thương cho hoàn cảnh đau bệnh nhưng không có tiền chữa trị của bà Nguyễn Thị Cẩm Hường (58 tuổi) và ông Nguyễn Văn Đó (56 tuổi) cùng ngụ xã Định Thành (huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang). Từ khi bệnh trở nặng, họ không còn khả năng lao động và cần người chăm sóc, bao nhiêu tiền của cũng “đội nón ra đi”, chưa kể phải vay mượn khắp nơi.
Huệ bán rau ở phố này cũng đã hơn hai năm. Ấy vậy mà chẳng ai hỏi tên Huệ là gì. Nếu cần mua rau, người ta chỉ ới một câu trống không: 'Này, rau'... là cô đã quay ngay lại rồi.
Mang trong người nhiều căn bệnh, ông Nguyễn Văn Che (58 tuổi) và ông Trương Văn Quyến (64 tuổi) cùng ngụ ấp Mỹ Thới (xã Định Mỹ, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) cần chi phí để điều trị, khiến cho gia cảnh thêm khó khăn, bế tắc. Hai hoàn cảnh này rất cần sự giúp đỡ của lối xóm, địa phương và những tấm lòng nhân ái.
Họ gặp nhau trên một chuyến tàu hỏa. Vô tình phát hiện ra chàng trai khoảng ba mươi tuổi ngồi ở hàng ghế đối diện chính là tác giả của những truyện ngắn gần đây được khá nhiều bạn đọc mến mộ, người đàn ông đứng tuổi nhổm hẳn người lên...
Ngày ra đi, Bảo nói với tôi nhất định Bảo sẽ trở về chốn này. Và rồi Bảo không về. Bánh xe thời gian cứ quay mải miết. Những mùa xuân lần lượt trôi qua trong nuối tiếc, bâng khuâng, hồ nghi, nỗi buồn pha lẫn sự đợi chờ vô vọng. Bảo ngày một xa dần.
Về vùng biên giới Nhơn Hưng (TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang), người dân địa phương không còn xa lạ với cái tên Sáu Nhẫn. Bởi ông là “địa chỉ” tin cậy cho những hoàn cảnh khó khăn khi cần giúp đỡ. Với chính quyền địa phương và lực lượng chức năng, Sáu Nhẫn cũng là cá nhân tích cực, góp phần gìn giữ bình yên vùng biên giới.
Cuối cùng bạn bè, người thân cũng được vui mừng thấy chị hạnh phúc trong một đám cưới thật trọn vẹn. Ngay cả thời tiết dường như cũng xao xuyến mà chiều lòng người đến thế. Vừa trước đó, giữa mùa xuân mà đợt gió mùa tràn về mang theo mưa làm cái lạnh nơi miền trung du càng thêm tê tái.
Hồi đó, khi thuốc bảo vệ thực vật chưa thịnh hành, mấy công ruộng thường có nhiều cỏ dại mọc xen lẫn với lúa. Bởi vậy, nghề mần cỏ mướn rất phổ biến ở quê.
Những chiếc lá bàng đỏ ngoài khung cửa sổ liên tục trút xuống lòng đường sau những đợt gió. Cuối đông, những con đường vắng thưa người. Ngồi trên căn gác xép nhìn ra, thấy dãy phố dài bảng lảng sương mờ, gió thổi vào đỏ mắt người thỉnh thoảng lại dè dặt bước đi trên những cung đường tít tắp.
Chiếc bếp ấy đã từng được người lính “dựng giữa trời” dọc đường chi viện miền Nam. Chiếc bếp ấy xuất hiện nhiều trong văn học kháng chiến, được đưa vào chương trình huấn luyện chiến sĩ trong cả thời bình, quen thuộc đến mức trở thành “huyền thoại”.